Cách đây vài năm khi còn cộng tác cùng một chị cấp trên đầu tiên trong công việc chính thức của mình, lúc đó tôi là QLDA, và chúng tôi đã có không dưới 10 lần xung đột quan điểm với nhau. Cùng một dự án, cùng một vấn đề, chúng tôi lại có những phân tích và cách giải quyết, thực hiện khác nhau. Thế nhưng, với trọn vẹn sự tôn trọng và tử tế dành cho nhau, chúng tôi vẫn là những cộng sự tốt và chị em bền vững đến hiện tại. Trong những lần xung đột quan điểm đó, dù chuyện nhỏ hay lớn tới đâu, tôi luôn biết đó chỉ là trạng thái tạm thời, bởi vì chúng tôi có một nền tảng vững chắc mà bất cứ mối quan hệ cộng sự hay bạn bè nào cũng cần để bền vững, đó là niềm tin và sự tôn trọng.
Một cái cây ven đường vẫn xanh ngát và nở những đóa hoa xinh đẹp dù người đi đường có tưới nước, có nhìn ngắm nó hay không. Vây nên, dù làm việc ở bất cứ đâu hay ở bất kỳ vị trí nào, tôi cũng nỗ lực đặt từng viên gạch tốt nhất để dần hình thành nền tảng ấy. Dù vậy, có người cảm nhận được - có người không, có người cần - cũng có người không cần, cũng như màu xanh hay những đóa hoa ấy, có người yêu thích và ngắm nhìn; nhưng cũng có người vì hiếu kỳ; lại cũng nhiều người đi qua không cần quan tâm nó có tồn tại và đang góp phần gì cho cuộc đời này. Xã hội hiện tại, nơi mà quyền lực kinh tế và chính trị cai trị, phần lớn con người ta dùng lợi ích vật chất để cân, đo, đong, đếm mọi thứ thì đáng buồn thay, những điều tốt đẹp đó dần bị bóp nghẹt. Dù biết là vậy, tôi vẫn cảm thấy có chút trống rỗng.
Và chỉ cần nền tảng không vững chắc hiện giờ, tôi có cảm giác rằng đây không chỉ là trạng thái tạm thời, đó là vết nứt sâu.
"Life is full of uncertainty, and surprises". Vốn không thích sự thay đổi nhưng tôi biết rằng, cuộc sống này không chắc chắn. Sự chắc chắn nhất, nếu có, chính là sự thay đổi, sự bất ngờ. Nên mỗi lần một bất ngờ mới đến, tôi chỉ biết rằng, c'est la vie, dù đó là biến số tốt hay xấu.